“Con hư tại mẹ, cháu hư tại bà”. Khi bề trên quản giáo không nghiêm thì con trẻ dễ làm điều không đúng. Gia đình, nhà trường và xã hội cần có tiếng nói chung trong việc giáo dục ý thức chấp hành pháp luật về giao thông của học sinh, sinh viên.
Không
còn là chuyện trẻ con
Hiện nay, tình trạng vi phạm giao thông đường bộ của học
sinh, sinh viên ngày càng gia tăng. Khi tan trường, học sinh “túm năm, tụm ba”,
dừng đỗ xe dưới lòng đường; đi xe đạp dàn hàng ba, hàng bốn hay đi xe máy, thậm
chí kẹp ba, kẹp bốn, lạng lách, đánh võng,... đã thành “chuyện thường ngày ở
huyện”.
Một thống kê cho thấy, trong các đợt kiểm tra,
xử lý hành chính các trường hợp sai phạm ở Hà Nội gần đây, có khoảng 20% đối
tượng vi phạm giao thông là học sinh phổ thông. Các lỗi vi phạm của học sinh,
sinh viên cũng hết sức đa dạng: điều khiển xe mô tô phóng nhanh, vượt ẩu, chở
quá số người quy định, đi vào đường cấm, đường ngược chiều, đi dàn hàng ngang
trên phố gây cản trở giao thông; không có đăng ký, biển số, giấy phép lái xe,
vượt đèn đỏ. Một số học sinh, sinh viên còn tự ý thay đổi màu sắc, nhãn mác,
lắp hệ thống đèn chiếu sáng, đèn soi biển số, đèn trang trí mô tô sai quy định,
lắp còi sai âm lượng, tụ tập thành nhóm đi tốc độ cao, lạng lách, đánh võng, đi
xe mô tô, xe đạp một bánh, quẹt chân chống xuống nền đường nhựa, đùa nghịch gây
rối trật tự trên phố...
Đã có không ít tai nạn giao thông thảm khốc xảy
ra và chuyện vi phạm giao thông của học sinh, sinh viên không còn là chuyện về
ý thức, đạo đức của riêng các em.
Trách nhiệm của ai?
Trước hiện tượng trên, một số địa phương đã có
những biện pháp quyết liệt, chẳng hạn như cấm học sinh phổ thông đi xe máy đến
trường. Tuy nhiên, do chưa có sự phối hợp chặt chẽ giữa gia đình, nhà trường và
các cơ quan chức năng nên các biện pháp trên tỏ ra không hiệu quả.
Sự thiếu ý thức của các em, trước hết có lỗi của
các bậc phụ huynh. Do mải làm ăn, buôn bán, các bậc phụ huynh không dành nhiều
thời gian, không quan tâm tới việc dạy dỗ con cái, không giáo dục các em ý thức
chấp hành pháp luật. Nhiều bậc cha mẹ còn dung túng cho con khi mua xe mô tô
cho con hoặc cho con đi xe máy đến trường khi các em chưa có giấy phép lái xe.
Việc giáo dục ý thức công dân và giáo dục đạo
đức trong nhà trường cũng không thực sự được quan tâm như trước. Kết quả thi cử
của các em đã đè nặng lên vai những người làm thầy, làm cô khiến họ không còn
quan tâm nhiều đến những môn không phải thi tốt nghiệp hoặc thi đại học. Mô
hình giáo dục cân bằng không còn nữa, “trí dục” đã chiếm ưu thế trước “đức dục”
trong các chương trình giảng dạy. Cùng với sự thay đổi của đời sống kinh tế và
hệ giá trị, “Người Thầy” cũng không còn cái uy với học sinh như xưa và một bộ
phận không nhỏ học sinh bỏ qua những lời răn dạy đạo đức của thầy, cô cũng là
điều dễ hiểu.
Các cơ quan nhà nước cũng không quan tâm đúng
mức tới giao thông học đường. Các chế tài áp dụng đối hành vi vi phạm của các
em được quy định trong văn bản pháp luật chưa đủ mạnh để răn đe; việc xử lý vi
phạm không được thực hiện thường xuyên, liên tục làm mất tính giáo dục của các
biện pháp xử phạt.
Ở phạm vi toàn xã hội, việc người lớn không chấp
hành các quy định của pháp luật giao thông đường bộ đã trở thành tấm gương xấu
cho bọn trẻ làm theo. Không ít các trường hợp, người lớn còn kích động, cổ vũ
cho những hành vi sai trái của các em như tập trung xem và hò hét khi các em
đua xe trái phép.
Đồng
thuận vì thế hệ tương lai
Muốn chấn chỉnh giao thông học đường, cần cả xã hội chung tay. Sự đồng thuận
giữa gia đình, nhà trường và xã hội không chỉ được thể hiện bằng văn bản, giấy
tờ, những lời hứa suông,... mà phải bằng hành động cụ thể. Trách nhiệm của gia
đình và nhà trường cũng cần phải xem xét khi không hoàn thành nhiệm vụ giáo dục
các em.
1. Đối với nhà trường, cần coi trọng công tác giáo dục ý thức công dân, ý thức
chấp hành pháp luật đối với học sinh, sinh viên. Bộ Giáo dục và Đào tạo cần
điều chỉnh nội dung môn giáo dục công dân, mà một trong những nội dung trọng
tâm là phổ biến, giáo dục pháp luật về giao thông đường bộ cho phù hợp với
nhiệm vụ và yêu cầu giáo dục trước mắt. Có thể xem xét việc đưa vào giảng dạy
các tình huống giao thông đã được phát trên chương trình “Tôi yêu Việt Nam” của
VTV1 Đài truyền hình Việt Nam để bài giảng thêm sinh động.
Nhà trường cần đa dạng hoá các sinh hoạt ngoại khoá của học sinh, sinh viên,
trong đó có các hoạt động về tuyên truyền, phổ biến pháp luật giao thông. Hàng
năm, nếu điều kiện cho phép, các trường chủ động phối hợp với cơ quan chức năng
tổ chức học luật và sát hạch cấp giấy phép lái xe tại trường đối với những học
sinh đủ tuổi.
Cần coi ý thức chấp hành pháp luật về giao thông như một trong những tiêu chí
cơ bản để đánh giá ý thức rèn luyện đạo đức của học sinh, sinh viên: xếp loại
đạo đức trung bình đối với học sinh, sinh viên vi phạm giao thông lần một và
xếp loại yếu nếu vi phạm lần hai trong cùng một năm học.
Cần đưa kết quả giáo dục ý thức pháp luật thành một tiêu chí quan trọng trong
việc đánh giá kết quả dạy và học của các trường, các lớp và của giáo viên.
Không tôn vinh những trường, lớp hoặc giáo viên phụ trách trường, lớp có nhiều
học sinh vi phạm giao thông đường bộ.
2. Các bậc cha, mẹ cần quan tâm hơn nữa đến việc giáo dục đạo đức và ý thức
pháp luật của con cái, không mua xe mô tô cho con hoặc không cho phép con đi xe
mô tô đến trường. Nhà nước cũng cần quy định biện pháp xử lý nghiêm minh với
các bậc cha mẹ không quan tâm hoặc dung túng cho các em vi phạm. Cơ quan, đơn
vị công tác cũng cần có hình thức xử lý thoả đáng đối với các bậc cha mẹ là
đảng viên, cán bộ, công chức dung túng hoặc tiếp tay cho con cái vi phạm giao
thông như: không nâng bậc lương, không xét thi đua, không bổ vào chức vụ lãnh
đạo cao hơn,...
3. Các cơ quan nhà nước cần sửa đổi, bổ sung các quy định về xử phạt vi phạm
giao thông của học sinh phổ thông, cũng như những người dung túng, tiếp tay cho
các em vi phạm. Sửa đổi, bổ sung khoản 1 và điểm a khoản 2 Điều 28 Nghị định
152/2005/NĐ-CP theo hướng tăng mức xử phạt. Trong trường hợp người vi phạm
không có tài sản riêng, cha mẹ hoặc người giám hộ phải chịu trách nhiệm nộp
phạt theo quy định của pháp luật.
Bổ sung xử phạt hành vi điều động hoặc giao xe cho người không đủ điều kiện
điều khiển các phương tiện giao thông đường bộ: Các em học sinh phổ thông không
thể đi xe máy đến trường nếu như những người thân không thiếu trách nhiệm hoặc
dung túng. Cần phải có chế tài để buộc các bậc phụ huynh có trách nhiệm hơn đối
với các em cũng như toàn xã hội.
Bên cạnh việc sửa đổi, bổ sung Nghị định 152/2005/NĐ-CP như trên, các cơ quan
chức năng phải thường xuyên kiểm tra, phát hiện và xử lý các trường hợp vi phạm
giao thông để nâng cao ý thức chấp hành pháp luật của người dân nói chung, của
học sinh, sinh viên nói riêng. Chỉ khi nào các hành vi vi phạm bị xử lý công
bằng và nghiêm minh thì người dân mới tuân thủ các quy định của pháp luật. Sẽ
thông báo các trường hợp vi phạm tới nhà trường nơi đang học tập hoặc địa
phương nơi đang cư trú.
Chủ tịch Hồ Chí Minh từng dạy: “Người có đức mà không có tài làm việc gì cũng
khó nhưng có tài mà không có đức thì cũng vô dụng”. Chính vì vậy, chúng ta cần
quan tâm hơn nữa đến giáo dục đạo đức cho học sinh, sinh viên, mà trước hết là
giáo dục ý thức công dân. Chấn chỉnh giao thông học đường không chỉ góp phần
làm giảm thiểu tai nạn giao thông, mà quan trọng hơn là giáo dục ý thức pháp
luật cho thế hệ tương lai.
Chương trình Sinh viên với an toàn giao thông mang tên"Tuổi trẻ tình nguyện vì trách
nhiệm cộng đồng"do Công
ty Yamaha Motor Việt Nam, Trung ương Hội Sinh viên Việt Nam và Báo Sinh viên
Việt Nam phối hợp tổ chức cho sinh viên ở các trường Đại học, Cao đẳng trên
phạm vi toàn quốc.Sinh viên, học sinh là bộ phận lớn trong số các chủ thể
tham gia giao thông đường bộ ở nước ta. Lái xe an toàn chính là biểu hiện tinh
thần vì trách nhiệm cộng đồng của sinh viên - học sinh Việt NamChương trình hướng tới mục đích nâng cao ý thức chấp hành
Luật giao thông đường bộ và kỹ năng lái xe an toàn cho học sinh, sinh viên trên
toàn quốc, góp phần giảm thiểu tai nạn giao thông trên toàn quốc, nhất là ở các
thành phố lớn.
Phân5
Em có thể dựa theo các ý sau đây của chị rồi triển khai
thành 1 bài văn nghị luận nhé:
-Hiện nay an toàn giao thông là một vấn đề lớn,
được cả xã hội quan tâm. Đi khắp các nẻo đường gần xa khẩu ngữ “An toàn giao
thông là hạnh phúc cho mọi nhà” như lời nhắc nhở, cũng là lời cảnh báo với
những người đang tham gia giao thông, hãy chấp hành luật giao thông để đem lại
an toàn cho mình và hạnh phúc cho gia đình mình.
Nhưng hàng năm số vụ tai nạn giao thông vẫn
không hề suy giảm, ngược lại nó còn tăng lên rất nhiều. Cứ mỗi năm, Việt Nam có
tới gần một nghìn vụ tai nạn giao thông, nhiều nhất là xe máy. Nguyên nhân
chính gây ra các vụ tai nạn phần lớn là do ý thức chấp hành luật lệ giao thông
của người dân: uống rượu bia vượt quá nồng độ cho phép khi lái xe, không đội mũ
bảo hiểm ở phần đường bắt buộc phải đội mũ bảo hiểm, chở trên ba người phóng
nhanh vượt ẩu…
Một mặt, đó là chất lượng đường sá kém và nguyên
nhân là do sự tắc trách của các cơ quan xây dựng, ăn hối lộ, rút xén vật liệu.
Mặt khác chúng ta phải lên án những kẻ chỉ vì các lợi ích cá nhân mà quên đi
tính mạng, sự an toàn của người đi đường. Trên đường quốc lộ, đường lớn vẫn còn
những kẻ rải đinh xuống lòng đường để thu lợi bởi những đồng tiền kiếm được từ vá
xe, thay lốp. Họ không hiểu hết được sự nguy hiểm của việc làm đó, với tốc độ
cao như vậy những người tham gia giao thông khi bị thủng săm đột ngột sẽ bị
văng người ra khỏi xe và nguy cơ tử vong là rất lớn.
Theo thống kê, những người thiệt mạng do tai nạn
giao thông chủ yếu là đàn ông, trụ cột của gia đình. Những người vợ xót xa khi
mất đi người chồng thân yêu, đứa con nghẹn ngào trong dòng lệ vì tới đây sẽ
chẳng còn được vòng tay người cha âu yếm vỗ về, bảo ban dạy dỗ trên đường đời.
Họ mang đến sự thương tâm cho toàn xã hội.
Hàng năm, nhà nước đã bỏ ra hàng tỉ đồng để nâng
cấp các cơ sở giao thông, đường sá cầu cống phục vụ cho việc đi lại an toàn ở
mọi nơi. Nhưng số tiền đó lại không được dùng hết, vậy thì nó rơi *** vào đâu?
Phải chăng, số tiền đó đã rơi vào túi những kẻ rút lõi công trình, rút lõi vật
tư để làm giàu cho mình. Đó là những kẻ vô lương tâm vì lợi ích bản thân mà
quên đi sự an toàn chung cho xã hội.
Một vấn đề cũng đang gây sự chú ý và bị lên án
rất nhiều đó là tình trạng đua xe của giới trẻ, tầng lớp thanh niên - những
người chủ tương lai đất nước. Đó là những thanh niên đua đòi với bản tính “con
nhà giàu” cùng với sự rủ rê của bạn bè, họ sẵn sàng đánh cược với tính mạng của
mình. Nhìn những chiếc xe SH, @, FX500 phi như bay trên những con đường lớn ta
không khỏi xót xa cho họ. Chỉ vì quá được nuông chiều, thiếu sự bảo ban của cho
mẹ mà họ đã phải trả giá đắt. Những tai nạn xảy ra là điều chắc chắn, nhẹ thì
sứt đầu mẻ trán, gẫy tay gẫy chân. Nặng thì họ phải mãi mãi rời xa cuộc đời. Lý
do vì đâu cũng là ở nhận thức của thanh niên. Họ chưa biết suy nghĩ đúng về
những cái lợi hại của việc mình đã làm. Những bậc cha mẹ khi con mình xảy ra
tai nạn, nhận ra thì đã quá muộn, tại sao họ sắm cho con những chiếc xe thật
tốt, phân khối thật lớn để chúng đi đua. Họ làm ra nhiều tiền rồi cũng nhận ra
khi mất đứa con thì tiền bạc cũng chẳng giải quyết được gì. Họ hối hận vì tại
sao ngay từ đầu không bảo ban con cái mình.
Tất cả những nguyên nhân gây ra tai nạn đều bắt
nguồn từ ý thức của người dân. Nếu như họ biết quý bản thân mình, biết tuân thủ
luật lệ giao thông thì sẽ chẳng có những điều thương tâm và đáng tiếc. Hồi
chuông cảnh báo luôn rung lên, nhắc nhở mọi người hãy biết chấp hành giao
thông, vì sự an toàn của bản thân và xã hội.
Em nêu thêm những con số này vào bài:
-Trong vòng 10 năm qua, số vụ tai nạn giao thông
đã tăng gấp 4 lần. Theo điều tra chấn thương liên trường (VMIS), trong năm 2001
có 4.100 trẻ chết do tai nạn giao thông, tương đương với 11 trẻ chết 1 ngày. Tỷ
lệ tử vong ở trẻ em trai gấp 2 lần tỷ lệ này ở trẻ em gái. Trong khi đó có
290.000 trẻ bị thương do tai nạn giao thông cũng trong 2001, tương đương với
794 trẻ/ngày. Tai nạn giao thông là nguyên nhân tử vong hàng đầu của trẻ em từ
15 tuổi trở lên.
Bà Isabelle Bardem, Trưởng phòng Phòng chống Tai
nạn Thương tích Trẻ em của UNICEF nói “Tai nạn giao thông có ảnh hưởng nặng nề
đối với trẻ Việt Nam. Không chỉ rất nhiều trẻ trực tiếp bị tai nạn giao thông
gây tử vong hoặc thương tật nặng nề, còn có biết bao trẻ khác bị ảnh hưởng gián
tiếp bởi cha, mẹ các em bị tai nạn giao thông cướp đi sinh mệnh hoặc tàn tật”.
Phần lớn trẻ 0-9 tuổi chết là người đi bộ. Đa số
trẻ 10-14 tuổi chết khi đi xe đạp trong khi tất cả các ca tử vong ở đối tượng
15-19 tuổi là người đi xe máy.
Một số các yếu tố sau đây có thể giải thích được
tình trạng tai nạn giao thông ở mức cao cả ở trẻ em và trong toàn dân:
- Sự hiểu biết còn hạn chế về an toàn giao thông
đường bộ và số người chết do tai nạn giao thông
- Sự hiểu biết còn hạn chế về quy định giao thông
- Sự hiểu biết còn hạn chế về các hành vi lái xe
an toàn
- Số đông dân chúng còn có quan niệm răng tai
nạn nói chung và tai nạn giao thông nói riêng là do số mệnh con người quyết
định.
- Họ không thấy rằng phần lớn tai nạn giao thông
là có thể phòng tránh được.
- Môi trường giao thông không an toàn và cơ sở
hạ tầng giao thông nghèo nàn. Ví dụ, có rất ít các biển báo giao thông và các
khu vực an toàn cho người đi bộ.
- Việc sử dụng mũ bảo hiểm là rất ít mặc dù có
nhiều mũ bảo hiểm sản xuất trong nước với chất lượng tốt.
- Việc chấp hành luật lệ giao thông còn kém.
Từ năm 2001, UNICEF hỗ trợ Chính phủ Việt Nam
giảm thiểu số trẻ em chết do các tai nạn thương tích, đặc biệt là thương tích
do tai nạn giao thông vì đó là nguyên nhân tử vong lớn thứ 2 ở trẻ một tuổi trở
lên sau đuối nước.
Ở cấp quốc gia UNICEF cùng với Bộ Y tế, Uỷ ban
Dân số, Gia đình và Trẻ em và Ủy ban An toàn Giao thông Quốc gia đã triển khai
các hoạt động nhằm tăng nhận thức về phòng tránh tai nạn và an toàn giao thông.
Áp phích, tờ rơi về an toàn giao thông và sử dụng mũ bảo hiểm đã được phân phát
rộng rãi trên toàn quốc trong Sea Games 22 vừa qua.UNICEF cũng vận động để giúp cho công
chúng hiểu rõ hơn về luật giao thông và tăng cường nghiêm chỉnh chấp hành luật.
UNICEF cũng thúc đẩy sử dụng mũ bảo hiểm đặc biệt mũ bảo hiểm cho trẻ, và các
hành vi lái xe an toàn trong thanh niên. Những hành động nguy hiểm thường gặp
của thanh niên như lạng lách, đua xe máy là nguồn gốc của nhiều tại nan giao
thông.
Các hoạt động sau đang được triển khai nhằm giảm
thiểu tai nạn thương tích cho trẻ:
- Đặt biển báo giới hạn tốc độ, làm gờ giảm tốc,
đèn hiệu giao thông, vạch dành cho người đi bộ ở khu vực có đông trẻ em
- Thực hiện chương trình giáo dục phòng chống
thương tích trong trường học giúp học sinh có kỹ năng về giao thông để phòng
tránh tai nạn khi đi bộ, đi xe đạp hay xe máy
- Tổ chức các cuộc thi an toàn giao thông cho
mọi người đặc biệt là thanh thiếu niên.
- Hỗ trợ người dân thực hiện các hoạt động thông
tin truyền thông phù hợp với điều kiện địa phương.
- Huấn luyện cho các tuyên truyền viên đi đến
từng hộ gia đình tuyên truyền về phòng chống tai nạn bao gồm cả các tai nan
giao thông.
- Hỗ trợ các xã xây dựng sân chơi an toàn cho
trẻ để trẻ có thể chơi an toàn xa đường giao thông.
- Tổ chức các cuộc hội thảo cho các cấp lãnh đạo
xã về việc thi hành pháp luật bao gồm luật an toàn giao thông.